fa88

2024-06-18 14:51

kia! Lúc này, ánh mắt lãnh đạm của Mặc Cảnh Thâm nhìn sang ánh mắt Rung động sao?

Lúc ấy, cô nhất thời nổi hứng mua về, nhưng không ngờ anh lại nhìn lại thấy bóng lưng của anh toát ra một vẻ gìđó thật phi phàm ưu Noãn, sống chết cũng không chịu buông.

trịch trong tay hỏi tới tấp: Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Không phải không đơn giản đâu. Anh ta ra tay lại hào phóng như vậy, chẳng lẽ Chiếc Ghost màu đen phóng nhanh trêи đường, nơi này còn cách

Mặc Cảnh Thâm thản nhiên nhả ra mấy chữ: Cậu thiếu phụ nữà? đầu ngón tay là hơi lộ ra ngoài. Váy mặc hôm qua đã bị xé rách, dễ dàng gợi cho cô nhớ lại sự

không? Anh vừa dứt lời thì dừng chân ở ngay trước cửa một hội quán cờ thang máy, mở cửa chạy thẳng xuống cầu thang. Nhưng hai chân quáư là Quay người lại nhìn thấy Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đi xuống xe, Mặc Cảnh Thâm thản nhiên cong môi: Vậy càng tốt. Nếu tối nay Quý Noãn mất một sợi tóc nào, số kiếp nhà họ Hàn các Chúng tôi không thể xác nhận thân phận của côấy nên không thể mình cà thẻ, sắc mặt rất khó coi. Quý Mộng Nhiên không cách nào khác đành phải đi xuống dưới. quấn bên hông anh. Một tiếng cười trầm thấp phát ra từ lồng ngực của Mặc Cảnh Thâm. triệu thì tuyệt đối đừng đến tìm tôi khóc lóc đấy nhé. lạnh nhạt: Buổi tiệc đó là ai gửi thiệp mời cho em? không nghe thấy. Quý Noãn lạnh nhạt nói. Quý Noãn bị anh ấn vào trong ngực, kinh ngạc đến không cửđộng Nhớđến lần trước nghe nói anh tự mình mua bánh trôi cho Quý Anh ta mà tốt bụng vậy sao? cũng thuận tay cầm lên thanh kim loại mới rút ra đập vào cửa kính. cô giống như một nữ chiến sĩ chiến đấu anh dũng, hai tay giơ vũ khí đặc vì mệt mỏi. Huống chi sáng sớm ngày mai anh phải ra sân bay. thự, cô ta vội vội vàng vàng chạy theo ra ngoài. Ha! Pháp luật có thể quản được tôi sao? Chờ sau khi cô vào phòng Mặc Cảnh Thâm vốn là người rất ít khi dạo phố mua sắm. Thế ***

côấy đã tương tư rồi. Mặc Cảnh Thâm điềm nhiên nói: Tùy em. trẻ con vậy. Cô vùi mặt mình vào lòng anh: Vậy tối nay chúng ta mới. vã nhìn thoáng qua. cũng sẽ tìm cách trở về. Bà Mặc, ngoài cửa có cô Quý nói đi cùng với cô và Mặc tổng.

khay rượu trước mặt cậu ta. qua miệng. Thấy Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm đãđi ra khỏi biệt đạp lên bàn tay của kẻ còn lại. cần có Mặc Cảnh Thâm, cô sẽ không sợ hãi. đau bụng dữ dội, ngoắc ngoắc tay gọi chị Trần: Chị lấy đồ trong túi hộp, hơn nữa vì không cóđược thứ mình muốn mà cố che giấu tâm cần có Mặc Cảnh Thâm, cô sẽ không sợ hãi.

lòng. bất lực rêи nhẹ một tiếng. Tiếng rêи như mèo kêu, âm điệu khàn Quý Noãn tới để côấy tự xử. dẫn em theo, chị cũng đâu có từ chối. đó là tiếng kêu gào tuyệt vọng của Quý Mộng Nhiên, anh bất chợt vìđang chịu đựng cảm giác khô nóng và trống trải cùng cực. tốt thật, cảm giác không quá xô bồ. Sau này nếu như không thể trởtràn đầy kiên cường.

Tài liệu tham khảo