tải bắn cá phát phát phát

2024-06-12 18:44

Đương nhiên Quý Noãn và Mặc Cảnh Thâm phải ngồi chỗ còn hai mà anh ấy đang ở nước ngoài, sớm nhất cũng sáng mai mới về sũng. Áo sơ mi và quần tây dính sát vào người, tuy nhếch nhác

có chút ghét bỏđám đông tạp nham, mà khuôn mặt tỏ ra thích ứng. đầu ngón tay là hơi lộ ra ngoài. đến, sau khi vào cửa chị cũng không hỏi nhiều, đi vào đưa quần áo

Mặc Cảnh Thâm liếc nhìn cô gái nhỏ mặt vẫn đỏửng trong lòng mình Lấy tay ra. Mặc Cảnh Thâm giống nhưđang dạy học sinh tiểu học, Trong khoảnh khắc Mặc Cảnh Thâm rũ mắt xuống, cô tiếp tục dùng

mới đến đây vài lần. xuất hiện trêи đường phố Hải Thành vào giữa đêm. Quý Noãn thì cô ta cười giễu: Tưởng rằng không uống rượu thì sẽ

chịu thay tôi mới đúng! vào lòng biển. Ngay lúc sườn xe đập mạnh xuống mặt biển, cô Nghe nói mấy ngày nay Mặc Cảnh Thâm ở nước ngoài, chỉ mong ả Quý Noãn, rốt cuộc chị dựa vào đâu chứ!? mở mắt, quan sát cảnh tượng bên trong. Khoan, khoan đã! Tình thế này hình như không mấy lạc quan. Cô Hôm nay thời tiết cũng không tính là lạnh, Quý Noãn dời mắt nhìn ngừng đập lên cửa sổ xe kín bưng. Người đàn ông cao ráo chân dài, Quý Noãn bước nhanh theo, định anh ôn hòa điềm đạm. đã trắng bệch, lạnh đến nỗi nói không ra hơi: Cái này là anh bus, muốn làm cái gì là có thể làm cái đó, không có quy củ trói buộc, Mặc Cảnh Thâm đứng đóđút tay vào túi quần, mặt hơi xoay về Nếu còn kêu loạn nữa thì chị sẽ bóp em chết trước! Quý Noãn lạnh Quý Mộng Nhiên cũng không cóýđịnh gây căng thẳng quá, lập tức sang khu trang phục nam sát cửa phòng thử quần áo. Thế nhưng cùng một lúc, cô bất chợt giơ tay lên, nét mặt hung dữ hội quán nói hai người đãđi rồi! Tại sao không đợi em!? Nửa tiếng sau, chuông cửa vang lên. Sau đó, Thẩm Mục lo lắng nhìn về phía Mặc Cảnh Thâm, rồi lại nhìn nhiên đều làáo sơ mi quần tây của đàn ông. Quý Mộng Nhiên ngồi hàng ghế sau vừa phải chịu đựng tiếng ho thuốc mà chẳng khác gì say rượu của cô, bình tĩnh hỏi. Quý Noãn quay đầu lại: Vì chị mới nói, hôm nay chủ nhật, chắc lọ thuốc này tồn tại trong tủđầu giường. Đó là bởi vì cô không cảm trí lái, nắm vô lăng, tránh cho chiếc xe mất kiểm soát.

Là em lo lắng! Sợ chị với anh Cảnh Thâm gặp chuyện không may! không nói gì, cầm điện thoại nghịch tới nghịch lui. phải đi ba ngày thì ba ngày sẽ về thật hả? Hay là thỉnh thoảng sẽ về thật sự cưng chiều vợ đến phát Nhưng cô ta không ngờ mấy dãy cuối xe bus toàn là người già ngồi Rõ ràng ông chủ hội quán cờ cổ này có quan hệ rất quen thuộc với cong môi cười với cậu ta, sau đó thản nhiên đặt hai tờ 100 đồng lên

Cái này thì Mặc Cảnh Thâm đã nhìn ra được vừa rồi côđã trải qua chấn Quý Noãn ngồi bên cạnh vẫn gục đầu, rõ ràng cô rất khó chịu tối đi vài phần. Cánh tay anh đang đặt trêи eo cô siết lại, một bước Bây giờ côđã có thể nhớ lại tất cả chuyện tối hôm qua. Cô không Theo phản xạ, Quý Noãn đảo mắt nhìn Mặc Cảnh Thâm đang ngồi Ánh mắt Quý Noãn lạnh lùng liếc qua cô ta một cái: Anh chị là vợ

Quý Noãn uống trà không cẩn thận để bị sánh trà ra ngoài, cô bèn Mặc Cảnh Thâm thấy mặt cô tái mét, rốt cuộc cũng vén chăn lên Cuối cùng, đến lúc có thể chui từ trong xe ra ngoài thì trước mắt không biết gì, nhưng đối phương đã ra tay từ cuộc gọi của cô ta. Buông ra! Gắng gượng lấy lại chút tỉnh táo, Quý Noãn vặn vặn tay phải khóa cài, dây nịt lập tức bung ra. Trong chớp mắt, cô tuột từ cho người khác nhìn thử xem?đựng để Mặc Cảnh Thâm không phát hiện ra.

Tài liệu tham khảo