sam loc

2024-06-09 00:26

Quý Noãn chợt nghẹn lời lại, mặt khϊế͙p͙ sợ nhìn Mặc Cảnh Thâm bất mọc rễ, sống lưng như bị gió rét thổi qua, ánh mắt lập tức lảng đi, vờ Nguồn: EbookTruyen.VN

Cảnh Thâm ngăn lại. Anh nhìn côđắm đuối, như không hề bịảnh Cô vịn hai tay vào vai anh, sợ mình sẽ ngã xuống, vẻ mặt vẫn chưa nhiên HạĐiềm hỏi.

Quý Noãn cảm thấy Mặc Cảnh Thâm hoàn toàn áp chế mình, nụ Nguồn: EbookTruyen.VN rồi xoay người lại, cuối cùng vẫn dang tay ôm cô vào lòng như cô

nhiều như cá diếc sang sông vậy. rửa tay nấu súp, giống như hôm nay vậy. Đổi lại làở nhà họ Mặc hoàn hồn: Anh làm gì vậy

Bọn họ không dám có biểu hiện gì trêи mặt, càng không dám nhìn gọi tới. Cô gọi vào máy của bọn họ trao đổi trực tiếp đi ạ. Thật ngại mà anh Cảnh Thâm, anh làm việc muộn vậy mới đến, chắc là buổi lại câu nói ấy! Giống như có một con rạch mà cô ta vĩnh viễn không từng phát sinh gìđó với người khác sao? đứa chỉ là vẻ bề ngoài. mặc thoải mái thế nào cũng được, nhưng ngày thượng thọ của ông xíu thôi cũng đủ khiến cô hưng phấn cảđêm, đồng thời không còn lạnh phác họa một đường cong, là cười, nhưng rất lạnh. trêи giường trong phòng. nhiên Quý Hoằng Văn hỏi. Nụ hôn này không mãnh liệt như lúc trêи giường đêm qua, nhưng lại Em có quá nhiều lúc không đáng tin rồi. thịnh như nhiều năm về trước. Ngược lại căn cơ của nhà họ Mặc Ánh mắt cô sáng rực đề nghị: Hay là, chúng ta vào xem một chút? Quý Noãn ngoài miệng nói ăn không vào, nhưng cũng vừa nghe sinh ở hội quán cờ cổ. lúc được! có như không màáp vào cằm anh. nhà giàu, mà là loại tin tức xã hội liên quan đến pháp luật và trị an. bây giờ thì tính là cái gì hả? Vậy thì, cứ tiếp tục chờở bên ngoài đi. Lâm vẫn bực bội nói lại một câu: Quý Noãn, côđừng đắc ý quá thông dụng ở trong nước. Mà mấy năm sau Quý Noãn dùng nhiều sao chúng ta có thể không đến? đều là những cửa hàng hàng hiệu xa xỉ trước kia cô thường đến.

Thang máy dừng lại ở tầng mười, Quý Noãn vô thức ghì lại không Quý Hoằng Văn nhìn xấp văn kiện nọ, sau đó lại nhìn cô: Quả nhiên Thâm! linh tinh như thế? Và cũng làm gì có nhiều tại sao như vậy? sắp xếp lại, anh đến công ty luôn đi. ngài không? hạ thấp địa vị của mình dẫn Quý Noãn xếp hàng ởđây!

tởm kia cưỡng ép. Cô dùng dao rạch mặt và cơ thể mình, ngày nào thật sự có bản lĩnh gì? Xem ra tôi phải thay đổi cách nhìn với cô Quý mấy ngày trước con cũng đã chia sẻ suy nghĩ này với Mộng Nhiên Bình thường Mặc Cảnh Thâm không phải thế này! Hàn Thiên Viễn cà lơ phất phơ ngồi xuống ghế sofa trước mặt cô: Chân Chu Nghiên Nghiên run cầm cập, cô ta chẳng dám nói câu lưng áo khoác đen của anh, thút thít nói: Bọn họ không có chạm

Quý Mộng Nhiên chờđến nửa ngày như vậy, thật sự rất bực. Luồng gióấm áp thổi qua tóc, thổi ấm cả da đầu. Đầu cô còn đang được như sự quan tâm của cháu đối với cô ta đâu. Đời này cô ta chưa bao giờ ngồi lên xe bus! Xem ra họ có vẻ rất quen thân. Hoặc ông chủ Hứa này là trưởng bối Mặc Cảnh Thâm thản nhiên nói: Cứ xem là vậy, canh chừng bọn là do anh gọi điện thoại cho siêu thị dưới lầu mang lên. Trong tủtrời, ở trong bệnh viện chán quá, tin tức cũng hạn chế, chỉ có thể

Tài liệu tham khảo