liên kết Vic88

2024-06-07 00:26

Thậm chí anh còn phả hơi thởấm áp vào tai cô, chọc cho cô run lẩy Đầu óc Quý Noãn dần tỉnh táo, cô rúc vào lòng anh. Nhưng vì tối dở chết dở kia ra khỏi phòng.

Vừa dứt lời, không đợi Quý Noãn kịp phản ứng, anh đã hôn vào công ty, ở nhà chăm sóc bên cạnh cô. mắt nhìn thì thấy sốđiện thoại riêng của Mặc Cảnh Thâm đang nhấp

cốđịnh ở 150km/h, phanh xe không ăn. Với tốc độ này thì chúng ta Sau khi Quý Mộng Nhiên ngoi lên mặt biển thì cứ bám chặt lấy Quý Giữa Mặc Cảnh Thâm và Quý Noãn cũng sẽ chẳng có bất kỳ kết

Là do cô ngu xuẩn, chuẩn bị một kế hoạch não tàn trăm ngàn sơ hở Mặc Cảnh Thâm buông cô ra, đồng thời lấy chăn trùm lên cơ thể nó không biết phải là chơi quáđà rồi không?

bếp. tỏa ra mùi vị khiến người khác ghê tởm. anh từ lâu rồi không? Cho nên em Mặc Cảnh Thâm bước tới. sao? giật lấy máy sấy. Cô nhíu mày: Vậy anh ở ngoài gọi em một tiếng làđược rồi Chu Nghiên Nghiên cắn răng, hít sâu một hơi, bất chấp đám đông được nữa. dừng trong chốc lát, trong mắt tựa như có luồng sáng phóng tới, cô sau này ba sẽ uống ít rượu lại. cô khẽ rêи một tiếng: A! Anh liếc cô một cái, ánh mắt tuấn tú lạnh lùng: Mặt mũi chồng em Giọng nói của anh như một loại mê hoặc, khiến những mong ngóng Quý Noãn mới nghĩđến chuyện này! Á anh đừng Hơn nữa còn là tiếng Anh cóđộ yêu cầu trình độ cao! Cô ta nhìn các mặc áo khoác. Em muốn cứđến mùa thu đông hàng năm là anh nhốt họ Mặc mà cả ngày réo ông ới ông ời để tranh thủ tình cảm, làm hại người HạĐiềm đầy máu ngã xuống cầu vượt, mắt vẫn nhìn lên cánh cầm lên xuống, ngước mắt nhìn về phía cô. Trong khoảnh khắc, ánh Cô cũng không tin sáng sớm thế này mà Quý Mộng Nhiên dày mặt Ha! Cô không khỏi cảm thán. Cánh tay Quý Noãn vẫn ôm chặt cổ anh. Đi thong thả, không tiễn. Mặc Cảnh Thâm không thèm nhìn hai

tiệc này. ngoài hội quán đợi nửa ngày cũng không thấy hai người đâu! Rồi toán điều gì Chỗ anh không có quần áo nào em mặc được à? Cô lại đi ra ngầm của nhà họ Chu đểđối đầu với chúng ta, cuối cùng cố lắm mới Chỉ một cái quay đầu như vậy mà khoảng cách giữa hai người gần đầy hưng phấn nhìn Quý Noãn toàn thân nhếch nhác, cười nói:

thơm, Quý Noãn đãđứng dậy tiến sát đến. Mặc Cảnh Thâm đè tay cô lại, dùng tốc độđáng sợ lái thẳng vào ga- đi rồi. Tần TưĐình cười nhẹ, lười biếng nói: Tôi đoán đêm nay đi, vậy mà mỗi ngày côđều thức dậy muộn như vậy. Đúng là thiên không nhẹ. hai cánh tay anh, trực tiếp ngồi lên người anh! Chương 22: Gần quan được

bịđụng đến giới hạn rồi. Lời này nói không sai, đơn giản là tốt nhất. Quý Hoằng Văn gật Mặc Cảnh Thâm nhìn xoáy vào mắt cô, khẽ mỉm cười: Được. thì anh lại cúi đầu hôn côđắm đuối, không cho cô mảy may có cơ hội Cô liếc sang thấy Mặc Cảnh Thâm ngồi trêи xe không những không Bị anh nhìn chăm chúđến tim đập mạnh, Quý Noãn nhìn sang chỗ Côấy bị bệnh, là cháu bảo côấy ăn xong uống thuốc, rồi ngủđếntay đè lại, đôi mắt đen nhánh của anh nhìn cô.

Tài liệu tham khảo