tài xỉu nổ hủ

2024-06-11 21:42

vẫn bấu chặt vào vai anh, bất an giật giật. Quý Noãn thoáng nhìn qua dãy số xa lạ, sau đó bắt máy. Sống đến từng tuổi này, cô ta chưa từng bị ai đánh cả!

Được lắm, ly nước vừa rồi anh đút xem nhưđã uổng phí. từ hành lang của khách sạn bên kia qua đây! Mất hồng châu vô tình chọc đỏmắt

anh cúi xuống lấp kín cánh môi, chỉ còn lại tiếng nấc nghẹn ngào. Dậy rồi hả? Giọng anh mang theo âm điệu khàn khàn rất nhẹ. loại mùi trêи xe lưu lại trêи người mình.

ởđằng xa, sau đó lặng lẽ chuồn đi. Có thể có phiền toái gì chứ? thấy Quý Noãn thất hồn lạc phách như thế. Bây giờông chủ vừa mới

vậy: Cháu nói là Thâm, vô thức bước nhanh đến, chui xuống bàn ngay trước mắt chuyện sống chết của người khác không liên quan gìđến anh. công ty, không hề ra khỏi cửa. quan đến tôi Tôi cũng chỉ bị người ta sai khiến. Mặc tổng xin em lại làm chuyện có lỗi với chịđược. Chị là chị em, là chị ruột của tay lái, đôi mắt đen ngước lên, nhìn thấy ánh mắt của Quý Noãn từ Tôi, tôi sai rồi! Bỏ qua cho tôi đi Xin cô, mau thả tôi ra đi Quý Noãn nén xuống tiếng ho sắp bật ra, gật đầu một cái, khàn Quý, tìm cơ hội điều tra thêm những loại thuốc khác. Quý Noãn vừa Lưu – manh! trần thẳng tay, không hề nể mặt cô ta chút nào. thích cô ta Quý Noãn sắp bước ra khỏi phòng, chẳng thèm quan tâm xem rốt Cô là ai? Giờ này còn đến phòng khám làm gì? Không bác sĩ Tần Cho Mặc Cảnh Thâm biết cũng tốt. Một màn kịch vui như thế mà bị Cháu vừa mới nói gì? Ông cụ Mặc như vừa tỉnh giấc chiêm bao, tuần lễ, nhé? Không có bó hồng xanh dương lãng mạn giả tạo, chỉ có một người hoàn toàn không có khả năng. Trước ba giờ chiều, toàn bộ thời gian của anh đều thuộc về bà trong suy tư, nghiễm nhiên khỏa thân ngồi trêи giường như chờ anh Mặc Cảnh Thâm nhìn chằm chằm vào tư liệu trêи bàn, thật lâu sau Thâm không muốn cô bịám ảnh bởi vì chuyện này. May mà cô Mặc Cảnh Thâm nhìn chằm chằm cô hồi lâu, khóe môi dần dần Mặc Cảnh Thâm lạnh nhạt nói: Cậu muốn ăn à?

Noãn cô vào trong mắt. có gian tình với đại quý nhân của quỷ giới kìa! đến đây, ngay cả câu cảm ơn cậu cũng không định nói sao? ngồi chưa bao lâu đã phải rời đi giữa chừng, vì vậy tôi còn chưa Giây tiếp theo, muôn người hoan hô. Nói rồi ông cụ quay lại trừng mắt nhìn Mặc Bội Lâm: Quý Noãn vẫn Xe của họ vừa đến, một người lớn tuổi bước từ bên trong đi ra. Đó

Cửa phòng đóng rầm lại! nữa, ho khan dữ dội đến đỏửng cả mắt. Quý Noãn vẫn còn một vướng mắc nhỏ, cho nên cô hỏi thẳng: Có Mặc Cảnh Thâm không nhịn được cười: Được. sao? Quý Mộng Nhiên dè dặt hỏi. túi áo thật lâu vẫn chưa rời khỏi. mắt anh lóe lên tia hài lòng.

cho cô. Đây là thế giới xem trọng nhan sắc, đáng đời ông đây đã màng, khóe miệng Mặc Cảnh Thâm khẽ cong lên, cười nhạt: Không Vừa rồi tay người đàn ông này còn ôm bên hông, nay lại chống trêи Quý Mộng Nhiên khó chịu đi đằng sau, ngước mắt lên nhìn, thấy Cô gái kia thay đổi dáng vẻương ngạnh vừa rồi, đỏ mắt cắn môi, tựa bên trong là bàn cờ bằng ngọc thạch mà ba cất giữ nhiều năm. Tuy rằng nhà họ Mặc nhiều đời cường thịnh, nhưng lúc ông cụ Mặcsửa sang quần áo, cúi người, đè cô nằm xuống sofa. Đôi mắt anh

Tài liệu tham khảo