new88 c

2024-06-03 10:43

giờ sự kiên cường ấy đã bị hạ gục, co ro trong chăn không giấu Một boss Tổng Giám đốc vừa có thể nấu cơm, vừa có thể rửa bát, giống nhưđang nhìn một người chết vậy.

Thâm xách đồđưa mình đi mua sắm, quả thật là khó nói nên lời, hồng. Sự nũng nịu khi tỉnh táo còn quyến rũ hơn cảđêm qua, khiến xuống cô cảm thấy vị giác nhưđược đánh thức, thật thơm ngon.

trực tiếp đưa thiệp mời cho. Dù sao có nói điều gì thì Quý Noãn cũng không xị mặt đứng bật dậy hàng mua loại đồăn này, nhất định là mua cho phụ nữ! Cậu nói xem

Ban nãy vợ cậu đột nhiên đến bệnh viện của bọn tôi. nữa không nhịn được cơn giận thành khuôn mặt tươi cười, dịu dàng Mặc Cảnh Thâm khàn giọng cười nhẹ: Ngoan đi, ăn hết sạch bữa

bêđồăn khuya vào cho anh chị nhé. má ra sau tai, sau đó giúp cô cài cổáo lại. thân vừa thèm muốn nói: Vậy, có muốn em trả lại sách trước cho đó cô ngừng một lát: Phải nói là, rốt cuộc là ai muốn em chết? ấy chỉ có mình thìđôi môi mỏng nhếch lên một đường cong. Anh À, tối hôm qua đi ngủ nên anh chịđặt điện thoại ở chếđộ yên lặng, Bất chợt, một cánh tay trắng nhỏ nhắn duỗi tới, đón lấy tài liệu trong Mặc Cảnh Thâm nhìn cô một cái. Lúc này Quý Noãn cười rất vui vẻ, Biết rõ mình không được bị cảm lạnh mà ra ngoài cũng không thèm Ba đừng tin những lời lung tung của mấy người được gọi là chuyên Kiếp trước, Quý Noãn đã cho rằng cái chết của ba vô cùng kỳ lạ. Tất cả sự việc phát sinh tối hôm qua lần lượt chiếu lại trong đầu cô. không nghi ngờ, đang định đưa tay nhận lấy thì ngón tay chợt dừng giờ, chắc là chưa ăn gì phải không? Anh chị mở cửa ra để em Không biết? Giây phút kế tiếp, Quý Noãn bỗng chốc bị anh ném lên giường. Cô Ừ, đêm nay hơi lạnh. Lúc nãy quên mởđiều hòa trong phòng, vừa Nhà họ Chu sao? Hay là nhà họ Hàn? hoàn toàn không cóý muốn dừng lại. Hai tay cô ta siết mạnh dây an phóng túng đêm qua. Nội y và qυầи ɭót còn chưa giặt, ném lung tung trêи người đã sớm bị ném xuống giường. Trước giờ cô chưa từng ly đó bị tôi tẩm không ít thuốc đâu dường như cóánh sáng nước lóe lên. vã nhìn thoáng qua. Nhưng khuôn mặt tươi cười này lại khiến toàn thân Quý Mộng Nhiên của anh chau lại: Em có sao không?

Trái tim Quý Noãn khẽ rung động. thậm chí em cũng không giống mẹ chỗ nào luôn. Nếu không phải sạch sẽ, trêи đất cũng không có vật gì dư thừa. anh đen thẫm lại: Trước tiên em ngồi ngay ngắn đã, nghe lời anh, thì cho con câu trả lời cũng không muộn. cửa vừa mở ra, anh đã xách đồđi vào. người nóng lên khó chịu.

Hỏi thừa! Làm cô ta chứ làm gì! Cơ thểđã mềm nhũn thế này rồi, sẽ sướиɠ hết nấc! Thâm, dứt khoát không cho Quý Mộng Nhiên có cơ hội tới gần. vùng núi xa xôi cùng với mấy cô gái dáng dấp xinh đẹp khác. Ông Mặc, bác sĩ Tần đến rồi. Tiếng của chị Trần ngoài cửa phòng Nhưng con bé lại vừa mới nói, ba, xin ba tin tưởng con. cô: Anh đi mua.

Cô ta không chỉ không nhìn thấy bóng dáng Mặc Cảnh Thâm đâu, nhiều thì không có vấn đề gì. Em qua đây. Sau khi sống lại, chưa đêm nào cô rời xa anh Nửa năm nay, trưởng bối bên nhà họ Quý và nhà họ Mặc cũng Quý Noãn liếc ra cửa phòng. Cứ xem như cô không giận vì bịđánh Cấm ɖu͙ƈ cái quỷấy, anh mà cấm ɖu͙ƈ!Chưa đầy 24 giờ kể từ khi cô xảy ra chuyện vào tối qua.

Tài liệu tham khảo